Nói chung anh là người chồng người cha tốt, biết nấu ăn, chịu dọn dẹp nhà cửa và chăm con phụ vợ. Nhưng mới đây, tôi đột ngột nhận được điện thoại của một phụ nữ, chị xưng tên là Hảo và nói mình là người yêu cũ của chồng tôi. Kinh ngạc hơn nữa là chị cho biết đã có một cô con gái với chồng tôi, bé năm nay 7 tuổi.
Ngày quen nhau, chồng tôi cũng thú nhận trước tôi anh có 2 mối tình kéo dài hơn 1 năm nhưng không đi đến đâu. Khi đó anh mới ra trường, công việc và thu nhập chưa ổn định nên 1 cô bỏ anh đi lấy chồng, cô thứ hai nói nếu lấy anh không biết phải cố đến bao giờ, cô muốn có cuộc sống ổn định, có sinh con thì con cái phải được nuôi dạy chu đáo.
Chồng tôi không ít lần nói: "Chỉ em chịu đồng hành cùng người nghèo khó như anh!". Tôi còn đùa: "Nên anh phải biết quý trọng đấy!". Anh gật đầu và giữ lời đến hôm nay.
Hảo là cô người yêu thứ hai của anh. Chị nói khi chia tay anh chị đã có người khác nên khi biết mình có em bé chị không biết cha bé là ai. Càng lớn, con gái càng không giống chồng, vợ chồng chị lại không hòa thuận nên chị ly hôn và dắt con gái đi tìm ba. Chị còn nói, con gái chị nên được bù đắp vì 7 năm nay thiệt thòi.
Tôi thật sự khó nghĩ. Nếu con chị nhỏ tuổi hơn con tôi, nghĩa là chồng tôi không chung thủy, tôi sẽ không tha thứ. Nhưng đây là quá khứ của anh, bản thân anh cũng không hay biết về đứa bé này.Giá thời điểm ấy chị tìm cách chứng minh con gái mình là con ai và đi tìm cha cho con, sẽ chẳng ai trách. Bây giờ khi anh đã có gia đình, chị tìm đến với những đòi hỏi vô lý, là người vợ hợp pháp, tôi biết phải làm sao?
Mẹ chồng tôi khi biết có thêm cháu nội thì mừng rỡ nhận cháu, nói chuyện của chúng tôi thì chúng tôi phải tính.
Tôi phải tính làm sao khi tôi nói xin đón con bévề thì chị không chấp thuận; nói chúng tôi sẽ chu cấp để chị nuôi con, chồng tôi sẽ đến thăm con hàng tuần, chị cũngkhông đồng ý. Chị đòi con chị lớn lên có đủ cả cha lẫn mẹ, có nghĩa là mẹ con tôi phải ra đi.
Cũng là mẹ, vậy mà chị muốn 2 đứa con tôi xa cha, trong khi cha mẹ chúng đang yên ả êm ấm.
Chỉ một tuần mà chồng tôi gầy đi trông thấy. Công việc của chồng tôi khá bận, anh thường trở về nhà sau 7 giờ tối, khi ấy anh đã mệt nhoài nên chỉ muốn tắm rửa nghỉ ngơi. Tối nào chị Hảo cũng gọi điện thoại, nói con gái cần gặp cha, nhưng anh từ chối đến thăm con, nói để cuối tuần.
Chị ta liền khóc lóc, làm mình làm mẩy nói anh phụ bạc, còn dọa sẽ đến cơ quan anh làm ầm lên, sẽ viết bài trên mạng xã hội tố anh vô tâm.
Tôi từng nghĩ đến chuyện mẹ con tôi sẽ ra đi, nhưng chồng tôi không chịu. Anh nói: "Nay có người đến đòi anh, tôi nhường. Mai lại có một người nữa đến thì sao?".
Đang rầu mà tôi phì cười. Nói cho cùng thì ngày xưa Hảo và chồng tôi có thời gian yêu đương dù thắm thiết thì mối quan hệ đó đã chấm dứt từ lâu, bé Tuyết là con ngoài giá thú. Anh và gia đình rất thiện chí khi đồng ý đứng tên trên giấy khai sinh, đồng ý chu cấp nuôi dạy bé hoặc đón bé về sống chung.Hảo mới là người quá đáng và đòi hỏi vô lý.
Chúng tôi là một gia đình hợp pháp (ảnh minh họa) |
Chúng tôi hẹn gặp chị Hảo. Chồng tôi thẳng thắn đưa ra 2phương án: hoặclà hàng tháng chúng tôi sẽ gửi chị 5 triệu đồng để chị nuôi con;hoặc là chúng tôi đón bé Tuyết về nuôi, chị có thể đến thăm con hàng tuần nhưng không được làm ảnh hưởng đến việc học hành của bé.
Nếu chị vẫn không chấp nhận, thì chị quậy tới đâu chúng tôi sẽ đi dọn tới đó. Chị muốn nói chuyện cũ, chúng tôi cũng sẽ công bố chi tiết câu chuyện cũ.
Chị Hảo tức giận bỏ về, không cho biết chọn phương án nào. Mấy ngày nay chị không gọi điện nhắn tin cho chồng tôi nữa. Không biết là chị đang nghĩ "chiêu" mới, hay đã nhận ra mình đang làm gì, sai hay đúng.
Tôi chỉ mong chị nghĩ đến bé Tuyết, làm gì thì làm, nhưng đừng làm tổn thương con trẻ.
Hồng Anh
Chia sẻ bài viết: | Chia sẻ |
Nguồn www.phunuonline.com.vn